— Hệ thống danh tiếng
Danh tiếng: Nghĩa trên mặt chữ chính là việc chủ nhân trở nên nổi tiếng khắp thế giới.
Phương pháp thu thập: Một, tuân theo hệ thống mỗi ngày làm nhiệm vụ được giao. Hai, được thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt.
Sử dụng: Một, mở ra hệ thống mộng cảnh, nếu không mở một lần sẽ bị trừ 1000 điểm danh tiếng. Hai, mỗi 100 điểm danh tiếng có thể đổi lấy 1 điểm thưởng.
Nhìn bảng giới thiệu chức năng mới này, Shindo ngạc nhiên khó có thể kiềm chế, nếu không phải còn đang ở trong quán cà phê Internet, chỉ sợ đã nhảy cẫng lên rồi.
「Thế nào? Chức năng mới không tồi chứ!」Tiểu Nhất có thể nhìn thấu tâm tình vui sướng của Shindo lúc này, nhưng hắn cũng không quên nhận chút công lao về phía mình.
— Ừm!
Shindo cao hứng đến nỗi không biết phải nói thế nào, tuy không nói thêm gì nữa nhưng trong lòng hẳn là cảm kích không ít.
Hệ thống mộng cảnh mở ra, vậy thì cậu có thể gặp lại Sai rồi! Cho dù chỉ là trong mơ cũng khiến cậu mừng rỡ.
1000 điểm danh tiếng tuy rằng rất nhiều, nhưng chẳng phải còn tốt hơn là không có hi vọng gì sao?
— Cảm ơn, Tiểu Nhất.
Cảm ơn, Shindo Hikaru cũng sẽ không keo kiệt, có điều câu cảm ơn này khiến Tiểu Nhất không biết phải phản ứng thế nào.
Tiểu Nhất trong nháy mắt ngượng ngùng, vì không để cho Shindo nhận ra sự bối rối của mình, hắn liền bay vào mặt dây chuyền.
「Hừ!」Tiểu Nhất ngạo kiều vẫn như trước ngạo kiều!
Nghĩ rằng bay vào dây chuyền là có thể trốn tránh sao? Lẽ nào hắn không biết có câu giấu đầu hở đuôi sao? Biểu hiện rõ ràng như vậy, sao Shindo Hikaru lại không phát hiện ra chứ?
Không tiếng động ngoắc ngoắc khóe miệng, nhưng tuyệt đối không có ý cười nhạo Tiểu Nhất.
Coi như để lại mặt mũi cho hệ thống, lần này tạm tha vậy!! Shindo nghĩ.
Đang lúc Shindo tính toán xem phải mất bao lâu mới có thể thu được 1000 điểm danh tiếng, thanh âm Tiểu Nhất lại một lần nữa vang lên.
「Vì mới mở ra giao diện mới nên sẽ có một phần thưởng.」
— Cái gì?
「Tặng một lần mở hệ thống mộng cảnh.」
Tặng sao?!
Hạnh phúc tới quá bất ngờ khiến Shindo trở tay không kịp.
Thế nhưng lập tức phản ứng kịp, nghĩ ra đẳng thức một lần mở hệ thống mộng cảnh = một lần gặp được Sai, cậu lập tức tắt máy, lao ra khỏi quán Internet chạy về nhà.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mẹ Mitsuko, Shindo lấy hai cái bánh mì, ăn cho no bụng, rồi nói với mẹ:
– Hôm nay con mệt, con đi ngủ đây.
Sau khi lên phòng, suy nghĩ một lát rồi lại kéo cửa phòng nói vọng xuống với mẹ:
– Con mệt lắm luôn đó, nên từ giờ tới sáng mai mẹ đừng lên gọi con nha!
Đợi Mitsuko gật đầu, Shindo mới yên tâm vào phòng, nhưng để phòng ngừa vẫn khóa trái cửa.
Kế tiếp, kéo rèm cửa sổ, cởi quần áo, nằm xuống, đắp chăn.
Một loạt động tác liền mạch, chưa đến một phút Shindo đã nằm yên vị trên giường.
Hai mắt nhắm nghiền, dáng vẻ sẽ ngủ ngay lập tức, khiến Tiểu Nhất tức xạm mặt.
「Này này, Shindo Hikaru, cậu có biết bây giờ là mấy giờ không?」
– Sáu giờ!
「Mới sáu giờ mà cậu đã lên giường đi ngủ là sao hả!」
– Mặc kệ, tôi ngủ đây!
Trong lúc nói chuyện, Shindo vẫn không mở mắt nhìn hắn.
Xem bộ dáng là hạ quyết tâm muốn ngủ rồi.
Nhưng cậu đã quên, sớm như vậy, cho dù có nằm trên giường cũng làm sao ngủ được?
Không ngoài dự liệu, sau một tiếng như cương thi nằm trên giường, Shindo đột nhiên mở to mắt.
– Không ngủ được… – Thanh âm ủy khuất khiến Tiểu Nhất vốn đã đoán trước được chuyện này cười một tiếng.
– Làm sao bây giờ? – Cậu muốn ngủ! Cậu muốn gặp Sai!
「Tôi đã nói là cậu không ngủ được rồi mà!!」Tiểu Nhất đã sớm dự liệu được tình huống của Shindo, tỏ vẻ không chút đồng tình.
– Tiểu Nhất! Tôi muốn ngủ! – Lần đầu tiên hận tinh thần của mình tốt như vậy, thực sự là khóc không ra nước mắt.
Tiểu Nhất bĩu môi, trong lòng cười trộm nhưng ngoài miệng lại đưa ra cho Shindo một chủ ý:「Sữa bò nóng, trợ giấc ngủ. Cậu có thể thử… thử…」
Tiểu Nhất còn chưa nói xong, Shindo đã dùng tốc độ nhanh nhất nhảy xuống giường, chạy ra khỏi phòng, vẻn vẹn mấy giây, trong phòng chỉ còn lại chăn gối lộn xộn.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của ba mẹ, Shindo rót cốc sữa bò cho vào lò vi sóng quay nóng lại.
Nhìn con trai mình trong khoảng thời gian này ngày càng có những hành động quái dị, Mitsuko rốt cục không nhịn được mở miệng than phiền:
– Hikaru, có phải con nghiện nó rồi không?
– A? Gì cơ ạ? – Shindo nghiêng đầu không hiểu nhìn mẹ.
– Cờ vây… Con không cảm thấy con quá nghiện nó rồi sao? Mấy ngày nay ngày nào con cũng ra ngoài, về nhà thì nhốt mình trong phòng chơi cờ. Hôm nay lại còn… Hikaru rốt cuộc con đang muốn làm cái gì?
Lúc đầu Mitsuko cảm thấy vô cùng hài lòng khi con trai chuyên tâm học một thứ gì đó, nhưng sau đó, bà lại không kiềm được nỗi lo lắng trong lòng.
Hứng thú yêu thích cờ vây đương nhiên không phải vấn đề, nhưng bây giờ nhìn biểu hiện của Shindo, có lẽ không chỉ là hứng thú đơn giản như vậy.
Điều này khiến cho một người mẹ như bà làm sao có thể không lo lắng?
「Phát hiện nhiệm vụ, gạt hết mọi lo lắng của mẹ, đồng thời khiến bà đồng ý cho chủ nhân tham gia kì thi khảo sát chuyên nghiệp sắp tới.」
「Hoàn thành thưởng cho 50 điểm.」
Shindo hơi sững sờ, nhanh chóng nhìn thoáng qua thời hạn hoàn thành nhiệm vụ, phát hiện phải hoàn thành trong hôm nay, nhìn đồng hồ, chỉ còn năm tiếng!
‘Ting —’
Sữa đã hâm nóng, Shindo cầm cốc, không vội lên tầng, mà ngồi xuống bàn cơm.
Nhìn thoáng qua người ba đang đọc báp, Shindo một lần nữa nói thẳng.
Đối với người nhà, Shindo không thích quanh co lòng vòng.
– Ba, mẹ, con muốn chơi cờ vây!
– Ừm!
Phản ứng của ba hoàn toàn ngoài dự đoán của Shindo, chỉ một từ, rốt cuộc là ý gì?!
– Con muốn làm tuyển thủ chuyên nghiệp! – Shindo nói tiếp.
– Được! – Vẫn chỉ một từ, ba Shindo tỏ vẻ vô cùng bình tĩnh.
Nhưng mẹ Shindo lại lên tiếng:
– Thằng bé này, con nói linh tinh gì thế!
– Con không nói linh tinh! Con muốn trở thành tuyển thủ cờ vây chuyên nghiệp! –Shindo kích động nhìn Mitsuko.
– Thằng bé này! – Mitsuko không ngờ lại nhận được đáp án như vậy, hơi bất ngờ, nhìn về phía chồng mình mong sự giúp đỡ, lại phát hiện đối phương căn bản không hề để ý chuyện này.
– Hikaru con còn quá nhỏ, chuyện này chúng ta nói sau được không!! – Mitsuko hoàn toàn không biết gì về giới tuyển thủ cờ vây chuyên nghiệp, bà muốn tìm hiểu trước rồi mới tiếp tục đề tài này.
Để hoàn thành nhiệm vụ, làm sao Shindo có thể kết thúc chuyện này ở đây được?
Uống một ngụm sữa giống như nhấp một ngụm rượu, tự an ủi chính mình, đánh bạo có khi lại có chút tác dụng.
Mỉm cười với mẹ, giọng nói chậm lại, khác với lúc bình thường, thanh âm non nớt khiến người ta nhịn không được chăm chú lắng nghe.
– Ở Trung Quốc, cờ vây còn được gọi là mộc chồn hoang, vì nó giống như hồ li tinh, thay đổi thất thường, khiến người ta phải si mê, chìm đắm trong đó.
Mitsuko không hiểu nhìn Shindo, sao đột nhiên lại nói những chuyện này?
Bà không hiểu, nhưng cũng đồng ý lắng nghe.
Nhìn mẹ mình nghiêm túc nghe, Shindo vui vẻ cười, tiếp tục nói:
– Đây là sức hút của cờ vây, con cảm nhận được, con bị mê hoặc, con không thể kiềm chế!
– Con muốn được cùng những người khác đấu cờ, ta muốn cùng những người giỏi hơn đấu cờ, con cũng muốn trở thành tuyển thủ mạnh nhất!
Ánh mắt kiên định khiến Mitsuko và Shindo Masato đều không khỏi ngẩn người.
Shindo Masato buông tờ báo trong tay xuống, nhàn nhạt hỏi một câu:
– Con nghĩ rằng con có thể trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp sao?
– Vâng!
– Khi nào bắt đầu khảo sát?
– Tháng bảy bắt đầu.
– Vậy thì đi thi đi.
– A?
Shindo kinh ngạc nhìn ba, không nghĩ rằng dễ dàng đến vậy.
Ngoại trừ Shindo, Mitsuko cũng rất kinh ngạc, hai mẹ con cùng một động tác, mở to hai mắt không thể tin nổi nhìn Shindo Masato.
– Anh à! Anh nói gì vậy!
Shindo Masato vẫn vô cùng bình tĩnh nói:
– Cứ cho con nó đi khảo sát. Đàn ông con trai là phải có ước mơ, có mục tiêu!
– Nhưng… – Mitsuko vẫn cảm thấy con trai mười hai tuổi đi thi khảo sát tuyển thủ chuyên nghiệp, thực sự không đáng tin lắm.
– Con có thể đi thi, nhưng ba mẹ có một yêu cầu. – Shindo Masato đột nhiên nói.
– Là gì ạ? – Shindo hỏi.
– Con chỉ có một cơ hội duy nhất! Nếu không vượt qua được lần khảo sát này, thì sẽ không bao giờ được nhắc lại chuyện này nữa, được không?
– Được ạ!
Masato vừa dứt lời, Shindo ngay lập tức đáp.
Không hề do dự, vô cùng kiên định và tự tin.
Ước định đạt thành, Mitsuko cũng không có cách nào phản đối, thầm chấp nhận chuyện tháng bảy con trai sẽ tham gia cuộc khảo sát chuyên nghiệp.
「Hoàn thành nhiệm vụ, được thưởng 50 điểm.」
Shindo thở phào nhẹ nhõm, rồi về phòng, tiếp tục nghiệp lớn chìm vào giấc ngủ.
Mà dưới tầng hai vị phụ huynh vẫn đang thảo luận việc này.
Mitsuko không hiểu hỏi:
– Sao anh lại đồng ý cho Hikaru tham gia kiểm tra cuộc thi chuyên nghiệp này?
Masato lại một lần nữa mở ra báo chí, vừa xem vừa nói:
– Nó muốn thì cứ để nó thử, cuộc thi chuyên nghiệp cũng không phải dễ dàng vượt qua đến thế.
– Vậy nếu Hikaru vượt qua thì sao? – Mitsuko vẫn lo lắng.
– Qua? – Masato đột nhiên cười, nói – Nếu nó có thể qua, tức là nó có thiên phú về phương diện này.
– Có thiên phú, thì sao phải ngăn cản nó?
Nếu Shindo ở đây, nghe được ba Masato lời nói này, nhất định cậu sẽ vô cùng xúc động.
Còn gì hạnh phúc hơn việc được người nhà ủng hộ chứ?
Không biết có phải do tác dụng của sữa bò không, lần này Shindo trở về giường rất nhanh liền tiến vào mộng cảnh.
「Hệ thống mộng cảnh mở ra!」
Chương 11
Chương 13